(Doithaydoikhitathaydoi) – Khi đọc được câu nói này trên bài viết của một KOL, mình rất thích. Bởi mình hiểu, đôi khi con người khổ là vì muốn quá nhiều trong khi năng lực lại hữu hạn.
Khi còn nhỏ, đôi khi bạn chỉ cần một cây kem, một viên kẹo đã cảm thấy thỏa mãn. Thế nhưng, càng lớn, bạn lại càng có nhiều nhu cầu, nhiều mong muốn.
Ăn no thì lại muốn ăn ngon. Mặc đủ ấm rồi thì lại muốn mặc đẹp. Có nhà rồi lại muốn có nhà to hơn. Có xe đạp lại muốn có xe máy…
Cứ thế, dường như những nhu cầu của bạn không bao giờ kết thúc…
Thế nhưng, cứ mỗi khi được một điều gì đó, bạn có vui không? Hẳn là có, nhưng rồi niềm vui ấy nhanh chóng nhạt dần khi bạn có mục tiêu mới.
So đo đời mất vui
Ngày trước, khi còn trẻ, mỗi lần thấy có người up hình đồ ăn, up nhà đẹp, up xe hơi xịn… bạn mình thường thở dài, buồn vô cớ. Mình hỏi:
- Tao thấy chán quá. Người ta ai cũng giàu sang, thành đạt. Còn tao nhìn lại chỉ là một nhân viên quèn
Tôi thực sự ngạc nhiên vì lý do buồn của bạn.
- Chả lẽ mỗi khi thấy ai giàu sang, vui vẻ là mày lại buồn à
Tôi không biết có nhiều người giống bạn tôi không. Nhưng riêng bản thân tôi, tôi rất ít khi cảm thấy như vậy. Bởi tôi biết, muốn có một gia đình hạnh phúc, nhiều người trả giá không ít.
Tôi có cô bạn học cấp 3, có biệt thự lớn, chồng làm lương mấy chục triệu. Bản thân cô đi làm chỉ để cho vui, lương chỉ để cho cô ấy dùng mua sắm mỹ phẩm, quần áo cho mình. Ai nhìn vào cũng thấy cô ấy sướng.
Nhưng bản thân tôi biết cô ấy rất khổ tâm. Tôi từng nửa đêm phải ngồi tâm sự với cô ấy về việc chồng gia trưởng, mẹ chồng khó tính… đến nỗi cô phải bỏ đứa con trong bụng vì: “Có một đứa con mà tao đã thấy nghẹt thở trong những đòi hỏi của gia đình chồng. Nếu sinh đứa nữa ổng sẽ bắt tao ở nhà trông con. Thế thì tao sống còn hơn chết”.
Một cô bạn khác, chồng làm sếp bự ở một tập đoàn lớn thu nhập gần trăm triệu mỗi tháng. Thế nhưng, trong 3 năm làm dâu, chưa ngày nào bạn thấy sung sướng. Dù nhà mẹ đẻ ở sát nhà chồng, cách chưa đến chục căn nhà, nhưng mẹ chồng nhất quyết không cho về nhà mẹ đẻ sinh con. Một mình bạn phải quay cuồng với việc chăm hai cô con gái sinh cách nhau năm một.
Bạn nói: “Chồng đi làm ăn xa, không có ai phụ giúp, tao giảm gần 10kg so với thời con gái dù mới sinh con”
Còn rất nhiều câu chuyện như thế, nên tôi hiểu để thành công trong công việc, bạn phải đánh đổi bằng sức khỏe, thời gian và đôi khi là gia đình. Để có một gia đình mà mọi người ngưỡng mộ, bạn phải đánh đổi nhiều khi là sự nghiệp, và kể cả hạnh phúc bản thân…
Vì thế, tôi không bao giờ ghen tị với ai. Tôi cũng không bao giờ buồn vì ai đó hơn mình. Bởi tôi biết, nếu muốn có nhiều hơn, tôi phải đánh đổi nhiều thứ hơn nữa. Mà có khi những cái tôi phải đánh đổi còn có giá trị hơn cái đạt được.
Hạnh phúc là biết đủ
Mong ít đi, biết đủ là hạnh phúc
Ai cũng hiểu, đủ là một khái niệm khá mơ hồ. Với người này, có ăn là đủ, nhưng với người khác đó là điều cơ bản, phải ăn ngon, ăn cao lương mỹ vị mới là đủ.
Vì thế, không có một tiêu chuẩn nào cho việc “đủ”, chỉ có chính bạn phải hài lòng với những gì mình có.
Để đạt được điều đó, tôi nghĩ, mình không nên nhìn vào người khác, đừng ghen tị, đừng so sánh. Hãy cứ sống là chính mình, làm những việc mình thích, cố gắng nâng cấp bản thân trong khả năng của mình.
Đối với tôi, chỉ cần hôm nay mình sống tốt hơn hôm qua, hôm nay mình “giàu có” hơn hôm qua… Đó đã là đủ, không cần phải quá cố sức, không cần phải quá bon chen. Chỉ cần mình bằng lòng với những thứ mình đạt được. Đó đã là hạnh phúc.
Nếu bạn vẫn chưa biết cách làm thế nào để sống vui vẻ, hạnh phúc, biết “đủ” thì bạn có thể nghiên cứu các quy tắc sau:
- Biết điều gì khiến bạn hạnh phúc
- Mỉm cười và cười thường xuyên hơn
- Biết đồng cảm
- Bỏ qua nỗi sợ hãi bị phán xét
- Đầu tư cho những mối quan hệ quan trọng
- Hãy là chính mình
- Cân bằng giữa công việc và cuộc sống
- Tự thưởng cho bản thân vì những thành tích nhỏ
- Tránh so sánh bản thân với người khác
- Thiết lập các mục tiêu nhỏ mỗi ngày
- Thể hiện sự biết ơn
- Tin vào khả năng của bản thân
- Cho đi nhiều hơn, mong đợi ít hơn
Thế đấy, nên cuối cùng, hạnh phúc hay không vẫn là do bạn lựa chọn. Biết đủ, biết buông bỏ, biết tận hưởng những thứ trước mắt… bạn đã là người hạnh phúc.